Tiếp theo phần 1 của Sài Gòn – Đà Lạt: Những câu chuyện trên đường, phần 2 nói về những việc tôi đã làm, những nơi tôi đã đến và cảm xúc với chốn mộng mơ muốn quay lại nhiều lần nữa: Đà Lạt.
Tiếp theo phần 1 của Sài Gòn – Đà Lạt: Những câu chuyện trên đường, phần 2 nói về những việc tôi đã làm, những nơi tôi đã đến và cảm xúc với chốn mộng mơ muốn quay lại nhiều lần nữa: Đà Lạt.
Tôi chọn Đà Lạt là điểm đến trong chuyến đi lần này vì tò mò xem “Đà Lạt hiền” của Khánh Ly như thế nào, có giống với Đà Lạt “rét Nàng Bân quanh năm” của Trịnh Công Sơn hay không. Chuyến đi lần này, tôi đi cùng đứa bạn thân mà có một dạo nó là soulmate của tôi.
Nhưng dù sao đi chăng nữa, dù anh của hiện tại sẽ là thoáng qua hay không, thì em vẫn rất hạnh phúc vì có những khoảnh khắc đi bên cạnh anh như thế. Anh biết không, có rất nhiều khoảnh khắc chỉ người độc thân như em mới được trải qua? Ví như việc phải lòng anh rất nhẹ.
Café Đinh chiều vương nắng
An cầm ly nâu nóng trên tay, hít hà mùi thơm phảng phất, rồi khẽ đưa mắt nhìn khắp căn phòng nhỏ. Đôi môi khẽ mỉm cười. Như là cô đang hạnh phúc.
Café Đinh nằm im lìm, ngay ngắn trên căn gác nhỏ. Hiếm hoi lắm mới có ngày quán bớt ồn ào và đông đúc. An khẽ xoay mình, nhấp một ngụm café, tận hưởng vị ngọt ngào của sữa và vị đăng đắng của thứ bột màu nâu quyện vào nhau. Văng vẳng đâu đó âm thanh từ chiếc loa phía góc trên căn phòng. Giai điệu rock khiến những chàng thanh niên mê mẩn món ăn tinh thần này phải gật gù phiêu theo từng nốt nhạc. Những làn khói thuốc lênh đênh gợi lại từng mảnh ký ức, chắp nối lại với nhau.
…
Tôi có một người bạn thân, một người không hề đặc biệt với những người khác nhưng vẫn luôn là người tôi nghĩ tới đầu tiên mỗi lần có chuyện buồn. Tất nhiên, chúng tôi quen nhau mới được vài năm.
Em hái tặng anh chùm hoa xoan tím
Trong ráng chiều sót lại của mùa xuân
Trong màu mắt ai buồn, ngẩn ngơ giấu kín
Trong cả khoảng trời mơ mộng bị lãng quên.
Mùa xuân ướt
Đôi mắt em ướt
Chuyện tình em ướt
Mưa xuân ướt
Chuyện tình anh không ướt
Cuộc thi viết “Nhạc Trịnh trong tôi” năm nay vẫn được tổ chức trên báo Một Thế Giới. Đây là lần thứ 5 rồi. Chợt nhớ ra mình cũng có bài được giải thưởng cơ đấy! Mới đó đã gần một năm…