Em xin lỗi vì những lúc thờ ơ
Không mỉm cười chào anh mỗi sáng
Không nhẹ nhàng khi anh lại gần hỏi
Em chỉ trộm nhìn, rồi tránh ánh mắt anh

Em xin lỗi vì chẳng nói với anh
Lời ngọt ngào hay tỉ tê mỗi tối
Và tim em nhiều lần đau quặn thắt
Anh ơ thờ, anh chẳng cần em?

Cho đến ngày em sắp phải xa anh
Em mới hiểu nỗi buồn sâu biết mấy
Suốt đêm dài nhắm mắt em lại thấy
Em sợ đi rồi, anh sẽ xa em

Em xin lỗi vì không nói với anh
Là em thương, em nhớ, em khờ dại
Trong mắt em màu trời xanh đã khác
Xa nhau rồi, sợ nhạt mất màu xanh?