Chắc bởi trời lạnh thôi anh
Làm cho cơn gió biết buồn
Bầu trời không xanh biết khóc
Và ai đó
Vội ngã vào yêu thương

Chắc bởi trời lạnh
Nên nỗi buồn nhân lên tám vạn lần
Cho một buổi chiều không anh bên cạnh
Cho một ngày dài tựa bốn mùa qua

Chắc bởi trời lạnh thôi anh
Em đã chẳng nghĩ gì mà hôm nay lại nhớ
Một triệu niềm suy tư giấu kín
Bởi trời lạnh cứ vậy rơi ra

Và khi cơn gió mùa đi qua
Vạn nỗi buồn hay triệu suy tư đang hiện hữu
Sẽ trở về nơi sâu thẳm thuở trước
Để em một mình và an yên.