Những ngày tháng 6 mình thường buồn hay sao khi On this day của Facebook chỉ nhắc những status chia tay, những bài hát hơi hơi buồn, những cái note cũng mênh mang. Ồ, hóa ra vì mình hay buồn chứ chẳng phải riêng gì tháng 6.
Những ngày tháng 6 mình thường buồn hay sao khi On this day của Facebook chỉ nhắc những status chia tay, những bài hát hơi hơi buồn, những cái note cũng mênh mang. Ồ, hóa ra vì mình hay buồn chứ chẳng phải riêng gì tháng 6.
Cái cảm giác xộc lên mũi cay xè, hai mắt nhòa đi là cảm giác không mấy dễ chịu khi nhìn thấy tuổi tác hằn lên trên mái tóc của bố, trên đôi mắt của mẹ và đôi bàn tay của bà. Đến và đi rất nhanh!
Hôm qua đưa mẹ với Khánh Nguyên về quê thăm bố, mình mới nhận ra mình đã để cảm xúc của mình trôi xa quá mà quên mất mình cần phải yêu thương mình hơn. Từ trước đến giờ, yêu thương bản thân là điều mình chưa bao giờ làm tốt.
Hôm nay sinh nhật anh trai mình. Nhớ ra mình đã từng viết một câu chuyện gì đó về hai anh em nên tìm và post lại. Truyện này lúc đầu mình đặt tên là “Và tình cờ chúng tôi là anh em của nhau”, giờ mình nghĩ lại và muốn đổi tên thành “Anh trai của nhỏ Thảo”. Đọc lại mình đã khóc.
—
“Có một phố vừa đi qua phố” của Đinh Vũ Hoàng Nguyên là cuốn sách mình được tặng vào một ngày tháng 3 nào đó. Sách bọc bìa bóng kính cẩn thận nhưng người tặng vội vàng chỉ kịp ghi vắn tắt tên người nhận và tên người tặng. Lúc đó mình giận cái sự vội vàng, mình bảo mình sẽ trả lại sách cho người ta. Nhưng rồi mình vẫn giữ lại bên mình. Giờ mình chẳng còn giận, chỉ thấy nâng niu và trân trọng. “Có một phố vừa đi qua phố” như một món quà cho những ngày tình còn đong đầy.
Có là gì đâu mà hờn với giận
Mà nhớ mà mong
Mà thương ngàn lần không dám nói
Ừ thì có là gì đâu
Em xin lỗi vì những lúc thờ ơ
Không mỉm cười chào anh mỗi sáng
Không nhẹ nhàng khi anh lại gần hỏi
Em chỉ trộm nhìn, rồi tránh ánh mắt anh
Chủ nhật nào buồn như hôm nay
Em thu lu trong phòng, nghe ngoài trời âm u ẩm ướt
Có nỗi nhớ nào qua khe cửa, vào trước
Có hình ảnh nào chạy vội theo sau
Anh đừng có buồn
Em buồn theo đó
Triệu niềm vui có
Bù đắp nổi không?
– Hamlet Trương viết: “Ngày bạn biết một ai đó yêu bạn, bầu trời xanh màu xanh rất khác”
– Bầu trời của em màu gì?
– Màu xanh lá cây ạ.
Xanh lá cây là màu anh thích.
***
Người hỏi em nhớ ai
Em không thể mở lời nói rằng rất nhớ
Từng câu chuyện mỗi ngày của hai đứa
Em vô tình lưu vội vào tim